Vu lan về con cài lên ngực
Bông hồng vàng báo hiếu mẹ cha
Tháng bảy mưa ngâu hay nước mắt nhạt nhoà
Của những đứa con nhớ về cha mẹ
Một nén hương thơm nồng nàn lặng lẽ
Nỗi lòng con gửi gắm những niềm thương
Dù bao năm dù có hoá vô thường
Công sinh dưỡng vẫn là công lớn nhất
Cả cuộc đời mẹ cha tất bật
Cho chúng con lẽ sống tình yêu
Đại dương bao la đâu đã là nhiều
Với chúng con cha mẹ là tất cả
Có đôi lúc
Mải mê quay với dòng đời ồn ã
Những đô hội thị thành
Những phương trời lạ
Chợt giật mình tỉnh giấc nhớ mẹ cha
Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ
Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha
Nước biển đông không đong đầy tình mẹ
Mây trời lồng lộng không phủ kín công cha
Tần tảo sớm hôm mẹ nuôi ta khôn lớn
Mang cả tấm thân gầy cha che chở cho con
Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc
Đừng để buồn trên mắt mẹ nghe không?
[You must be registered and logged in to see this image.]
Tôi biết các bạn đã nghe và biết rất nhiều về những bi cảnh cảm động của cha me con cái nhưng hôm nay tôi sẽ post một vày câu chuyện về tình thương cha me con cái trong xã hội bây giờ và trước đó nhé..
1.Có một người cha nghèo đã quở phạt đứa con gái 3 tuổi của mình vì tội lãng phí cả một cuộn giấy gói quà mầu vàng. Tiền bạc eo hẹp, người cha nổi giận khi đứa bé cắt cuộn giấy quý ra thành từng mảnh nhỏ trang trí một cái hộp giấy. Sáng sớm hôm sau, đứa con gái nhỏ vẫn mang hộp quà đến nói với cha: "Con tặng bố!". Người cha cảm thấy bối rối vì cơn giận dữ của mình tối hôm trước nhưng rồi cơn giận dữ lại bùng lên khi ông mở ra, thấy cái hộp trống rỗng.
Ông mắng con gái. Đứa con gái nhỏ ngước nhìn cha, nước mắt rưng rưng, thưa: "Bố ơi, đó đâu phải là cái hộp rỗng, con đã thổi đầy những nụ hôn vào hộp để tặng bố mà!".
Người cha giật mình. Ông vòng tay ôm lấy đứa con gái nhỏ cầu xin con tha thứ.
Đứa con gái nhỏ, sau đấy không bao lâu, qua đời trong một tai nạn. Nhiều năm sau, người cha vẫn khư khư giữ cái hộp giấy bên mình, mỗi khi gặp chuyện nản lòng, ông lấy ra một nụ hôn tưởng tượng và nghĩ đến tình yêu mà đứa con gái bé bỏng của ông đã thổi vào chiếc hộp.
Trong cuộc sống, chúng ta đã và sẽ nhận được những chiếc hộp quý giá chứa đầy tình yêu và những nụ hôn vô tư từ con cái của chúng ta, từ bạn bè, gia đình. Trên đời này, chúng ta không thể có được tài sản nào quý giá hơn những chiếc hộp chứa đầy tình yêu vô tư như thế.
2.Thuở xưa, có anh chàng đọc kinh nghe nói về Phật, thích lắm, quyết định đi tìm gặp Ngài bằng được. Anh chàng khăn gói quả mướp ra đi. Sau khi trải qua không biết cơ man nào là núi sông, thành phố, hầm hố gian nguy hiểm trở… Chàng vẫn chưa gặp được Phật giống như hình dạng trong Kinh đã diễn tả.
“Thân Phật sắc vàng, cao một trượng sáu, đầy đủ ba mươi hai tướng tốt, tám mươi vẻ đẹp, hào quang chói sáng. ”
Một hôm tại một sườn non, chàng trai tình cờ gặp một cụ già râu tóc bạc phơ, cốt cách siêu phàm, mừng quá, chàng khẩn khoản:
- Thưa cụ, cụ có biết Phật đang ngụ ở đâu không… Xin chỉ dùm cho con với.
Ông lão mĩm cười:
- Ồ! Chỗ nào mà không có Phật… Trên quãng đường vừa qua, chả lẽ con không gặp được Ngài ư…
- Thưa cụ, trên đường đi con đã từng gặp vô số người, nhưng đều là hạng phàm phu tục tử cả. Con chưa từng thấy người nào có được vài tướng tốt như trong kinh đã mô tả về Phật cả.
Ông cụ cười ha hả:
- Cháu ngốc nghếch thật, cháu không biết rằng cái thân đầy đủ ba mươi hai tướng tốt và tám mươi vẻ đẹp đó người Ấn Độ đã đốt thành tro và chia nhau xây tháp thờ cúng cả rồi ư…
- Thưa, thế thì Phật chết rồi sao…
- Hiện giờ Đức Phật đang phân thân ở khắp mọi nơi. Ngài cũng mang thân tốt và xấu như chúng sinh vậy. Con có còn muốn gặp Ngài nữa không…
- Thưa, dù bất cứ với hình dáng nào, nếu đích thật là Ngài thì con vẫn vô cùng khát ngưỡng.
- Vậy thì, để ta mách nước cho con nhé… Con hãy quay về, trên đường về nếu con gặp người nào mang guốc trái ở chân phải, guốc phải ở chân trái thì người đó chính là một hóa thân của Phật. Hãy thừa sự và cúng dường vị Phật ấy như trong kinh đã dạy.
Chàng trai hối hả quay về. Suốt quãng đường dài, chàng không gặp Đức Phật nào mà hình dạng như cụ già diễn tả. Chán nản, chàng đi luôn về nhà. Trời đã khuya, bà mẹ còn chong đèn ngồi đợi con. Nghe tiếng gọi cửa bà mừng quá, quờ quạng tìm đôi guốc rồi chống gậy tất tả ra mở cửa.
Chàng trai thấy mẹ tiều tụy, nước mắt chảy dài trên đôi má nhăn nheo, mang lộn chiếc guốc trái qua chân phải, guốc phải sang chân trái. Chàng ôm chầm lấy mẹ nghẹn ngào: “Ôi Đức Phật yêu quí của con. “.
3.Ở vùng các vùng quê đồng bằng sông cửu Long, mẹ và nhiều bà mẹ khác không hề biết trong cuộc đời này có một ngày lễ Vu Lan, ngày những đứa con báo hiếu mẹ mình bằng những đóa hồng rực rỡ.
Hoa hồng tình yêu mẹ còn chưa hề nhận thì hoa hồng cho ngày Vu Lan càng xa lạ với mẹ hơn. Suốt thời gian chiến tranh, hoa hồng là một chuyện khó mà mẹ nghĩ tới được. Những ngày rằm tháng bảy này, với mẹ chỉ là vàng mã đốt tặng người đã đi xa. Trong cuộc sống của mình, mẹ chỉ là cho đi mà không chờ nhận lại.
Cuộc đời con đã tặng ngàn đóa hoa. Nhưng con lại chưa hề tặng mẹ, dù chỉ là nhành hoa tầm xuân trồng bạt ngàn ở khắp nơi, mang dáng dấp tựa như loài hoa được tôn vinh ấy. Chưa hề tặng mẹ một lần, mà chỉ là tặng lại những lo toan cho cuộc đời con, vì mẹ lúc nào cũng lo lắng về con.
Không cha mẹ nào mong chờ những bông hoa từ tay những người con mang tặng. Không có món quà nào bằng việc được nhìn thấy con lớn lên mạnh mẽ, vui tươi. Và mới thấu hiểu rằng, không người mẹ nào mong nhận hoa hồng từ con mình cả, mà chỉ mong con được hạnh phúc.
Bông hoa đẹp nhất trong cuộc đời người mẹ, là những đứa con. Mẹ ơi, bây giờ con đã phần nào thành công, vẫn không dám mua hoa hồng tặng mẹ, bởi vì trong cuộc đời lam lũ của mẹ, hoa hồng sẽ mãi mãi là món quà xa xỉ với vùng quê nghèo nàn nơi mẹ đã sinh ra con, với cuộc đời gần hơn sáu mươi năm không hoa hồng của mẹ.
Con đứng trước cửa hàng hoa hồng, nước mắt trào ra trong lặng lẽ. Những người con nơi thành phố tặng hoa cho những bà mẹ thành phố nhân ngày lễ Vu Lan, tấp nập. Con biết tặng gì để mẹ hiểu lòng con, khi với mẹ, hoa hồng vẫn chỉ là món đồ hàng hiệu mà những người mẹ đã sống qua cuộc đời vất vả không thể quen dùng trong cuộc đời mình???.
Vu Lan, có biết bao người con giống như con, không thể mua hoa hồng tặng mẹ! Chúng con xin tặng mẹ nỗ lực vươn lên của mình, bằng cuộc sống hạnh phúc của chúng con mà mẹ hằng mong ước các con sẽ đạt được.
Và giọt nước mắt buồn của ngày Vu Lan trước tiệm hoa hồng ngào ngạt hương thơm, cho những xót xa về cuộc đời đầy hy sinh mà chưa được đền đáp của mẹ, con xin giữ riêng cho mình, để mỗi ngày, con càng thấy yêu mẹ hơn.
Vu Lan, con gửi mẹ bài viết này, là bài viết đầu tiên con dành cho mẹ, nhưng là cả tấm lòng của con, với mong ước rằng, mẹ hãy luôn khỏe mạnh, để mãi ở bên cạnh chúng con, mẹ thân yêu!!!
Con nợ mẹ cha những ngày vui bất tận
Rong ruổi suốt cuộc đời không định hướng tương lai
Con nợ những chiếc hôn còn nóng hổi vành môi
Trong cơn điên loạn giữa bạc tiền mến mộ
Con nợ căn nhà sập xệ bàn tay mẹ mòn tháng năm
Để con lớn khôn mắt xanh hồn lữ thứ
Con nợ những trưa hè oi bức cha gồng gánh gia đình
Con đứng đó dửng dưng để thấy từng nhát đau xuyên qua ngực
Con nợ lòng dũng cảm đâu đó cần một thâm tình
Con nợ những giản đơn đời thường để che đi lòng kiêu hãnh
Con nợ đời sắp hai mươi vẫn chưa góp nhặt
Huênh hoang giữa mọi người để cô đơn đầy ắp cõi lòng
Con nợ sự tri âm ai đó yêu qua lời thơ tiếng nhạc
Con nợ đêm dài vồn vã những ấu trĩ dại khờ
Con nợ mẹ cha không bao giờ trả hết
Những nỗi nhọc nhằn con chỉ biết cắn vào môi
Bài học đầu đời thật vất vả mẹ cha ơi!
Xin cho con im lặng để mắt con cay
Xin cho con lạnh lùng để con không bật khóc
Xin cho con góp nhặt để còn chút lương tâm
Xin cho con chuộc lỗi dù biết đã muộn màng.-/-
[You must be registered and logged in to see this image.]
____________________THE END________________________